Nguyên Đỗ

Sóng Lòng


Sóng rộn lòng anh sóng loạn cuồng
Em cười chúm chím chít khăn vuông
Bồng lai tiên cảnh anh chưa biết
Trống ngực hồn anh vỗ cuống cuồng


Đàn tranh réo rắt rung từng nhịp
Hồn anh say đắm vút lên khơi
Ngàn sao lấp lánh đùa nhộn nhịp
Lạc giữa rừng mây ngất giữa trời


Trống cơm cứ vỗ như tim đập
Ngả nón nghiêng nghiêng khẽ cúi đầu
Muá hoài thong thả không hấp tấp
Đôi mắt dịu dàng mắt bồ câu


Em là tiên nữ dưới đèn mầu
Còn anh ngư phủ lạc đường câu
Mắt em sức mạnh hơn làn chớp
Sáng xẹt thu hồn trong mắt nâu


Tiếng sét tình yêu đánh ngã người
Em cười tủm tỉm vẻ vui tươi
Giương giây cung bắn tên thần tiễn
Xuyên thấu tim anh chết nửa người


Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn 17.5.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Sóng Lòng"